sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Anh sẽ nhuộm đỏ tình yêu bằng máu-Chương 11: Kế hoạch hoàn hảo

Trên sân khấu, Hoàng Nhật tự tin cầm mic nở nụ cười, nhìn xuống mọi người phía dưới. Dường như ánh đèn sân khấu cũng bị lu mờ trước vẻ đẹp của anh.“ Kính thưa toàn bộ quan khách có mặt ở đây” – Anh cất giọng trầm ấm, một giọng nói đầy thu hút khiến tất cả những người có mặt trong căn phòng dù là đang làm gì cũng phải dừng lại nhìn anh bằng cái nhìn đầy ngưỡm mộ.Ai cũng biết vị tổng giám đốc tập đoàn Hoàng thị này tuổi trẻ tài cao, tướng mạo phim phàm, là miếng mồi béo bở cho các vị thiên kim tiểu thư. Nhưng cũng có tin đồn rằng anh ta với Thiên Di, con gái của Cảnh sát trưởng thành phố đang qua lại với nhau. Tin đồn này vừa lan ra đã khiến cho không ít các cô nàng thầm thương trộm nhớ anh ta ôm tim, hộc máu mà chết. Từ đó độ hot của anh ta không những không giảm đi mà những cái đuôi bám theo lại càng nhiều hơnĐêm đứng dưới sân khấu, gật đầu ra hiệu cho cả nhóm chuẩn bị hành động.“ Như các vị đã biết, hôm nay Tập đoàn đá quý Hoàng thị chúng tôi vô cùng vinh hạnh khi đứng ra tổ chức buổi đấu giá viên ngọc mắt mèo này. Để không làm mất nhiều thời gian của các vị, buổi đấu giá chính thức được bắt đầu.” – Hoàng Nhật cúi đầu 90độ vô cùng lịch sự rồi bước xuống sân khấu, nhường chỗ lại cho người dẫn chương trình.“ Anh có muốn dùng chút gì không?” – Khi anh ta vừa xuống bên dưới, Mặc Cầm ngay lập tức đã bê khay đồ uống đến trước mặt anh ta, nở nụ cười nhẹ nhàng mời mọc.“ Cảm ơn cô” – Anh ta mỉm cười đáp lại rồi tùy tiện lấy một ly rượu vang đỏ đưa lên miệng nhấm nháp. Đáng lẽ anh sẽ không nhận đồ uống vì anh muốn giữ cho đầu óc thật tỉnh táo để theo dõi buổi đấu giá nhưng dù sao Thiên Di cũng gây sự với người ta nên anh đành phải nhận coi như nhận lỗi vậy.Mặc Cầm lùi ra phía sau sung sướng cười. Con mồi đã trúng bẫy.Trên sân khấu, viên ngọc mắt mèo được trung bày trang trọng trong tủ kính tỏa ra sắc xanh lấp lánh. Người dẫn chương trình bắt đầu phiên đấu giá.“ Gía khởi điểm của viên ngọc mắt mèo quý giá này là 1000$. Có ai trả giá hơn không ạ?” –Anh ta nở nụ cười chuyên nghiệp nhìn xuống sân khấu.Một quý ông béo ú, bên cạnh ôm một cô người mẫu gợi cảm lên tiếng: “ Tôi trả 2000$”“ Woa! 2000$ một con số khá cao, nhưng tôi tin chắc đây chưa phải là giá cuối cùng cho viên ngọc này. Vâng tôi đã nhìn thấy cánh tay của một vị ở phía xa kia.” “Tôi trả 5000$.” – Người đàn ông đó lên tiếng.Trong khi nhóm của Mặc Cầm đang mải mê theo dõi phiên đấu giá thì cô lại chỉ chú ý đến biểu hiện của Hoàng Nhật.Có vẻ như thuốc chưa phát ra tác dụng, anh ta vẫn vô tư trò chuyện với mấy người khách bên cạnh. Sao lại lâu như thế chứ? Rõ ràng cô đã bỏ không ít thuốc xổ vào cốc rượu của anh ta? Hay sức chịu đựng của anh ta quá tốt, vẫn lịch sự cười cười, nói nói với mấy vị khách bên cạnh.Mắt Mặc Cầm không rời khỏi anh ta một giây, cuối cùng anh ta cũng đứng dậy cúi đầu lịch sự với những vị khách kia rồi đi ra ngoài. Mặc Cầm ngay lập tức cũng bám theo anh ta.Cô theo sau anh ta ra khỏi hội trường, nhưng không hề để ý rằng ánh mắt của Đêm đang dõi theo cô đầy lo lắng.Qủa như cô dự đoán, anh ta vào toilet. Toilet nằm ở một hành lang cách biệt với hội trường, lúc này ai cũng chỉ chú ý đến buổi đấu giá, nên cả hành lang vắng tanh. Mặc Cầm giả vờ cầm lấy cây lau nhà, lau đi lau lại trước cửa toilet, chỉ sợ lúc anh ta đi ra mình không có ở đấy.5’10’ trôi quaAnh ta vẫn chưa ra, Mặc Cầm bắt đầu lo lắng. Hay là mình cho quá tay, rõ ràng chị Phan Linh bảo chỉ cần một lượng như thế là đủ mà!Có nên xông vào không? Mặc Cầm chợt nghĩ rồi cô lại tự mình gạt phắt cái ý nghĩ đấy đi. Không được! Mặc Cầm mày không được làm thế. Cô lắc đầu thật mạnh rồi tiếp tục miết cây lau nhà xuống dưới sàn.* * *Trong lúc đó tại hội trường, phiên đấu giá tiếp tục diễn ra.“ Thật tuyệt vời phải không ạ, quý ông lúc nãy đã đưa ra con số 15.000$, một con số ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi, có ai còn đưa ra giá cao hơn không ạ.” – Giọng người dẫn chương trình vang lên vẻ đầy kinh ngạc.Nhóm Mặc Cầm bên dưới vẫn đang theo dõi xát sao diễn biến phiên đấu giá.* * *Cuối cùng cánh cửa phòng toilet nam cũng mở ra, Mặc Cầm nhanh nhẹn, chạy lên phía trước một đoạn để anh ta khỏi nghi ngờ.Hoàng Nhật ôm cái bụng đau quặn lên của mình, mặt tái mét, cố gắng chống tay lên tường để bước ra bên ngoài. Không hiểu mình ăn phải cái thứ quái gì vậy? Anh tức giận nghĩ.“ Này cô gì ơi!” –Anh nhìn thấy bóng một nhân viên phục vụ đang lau sàn gần đấy, lên tiếng gọi, hy vọng cô ta có thể giúp mình.Mặc Cầm mỉm cười thỏa mãn, quả như cô dự đoán, anh ta không thể chịu được liều thuốc xổ. Cô quay người lại, giả bộ lo lắng khi nhìn thấy anh ta đầy tội nghiệp như vậy.“Anh sao vậy?” – Cô đỡ anh ta lên ân cần hỏi thăm.“Là cô sao?” – Hoàng Nhật có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Mặc Cầm nhưng anh lập tức chẳng thèm quan tâm đến ai với ai nữa, bây giờ bụng anh đau muốn chết.“ Tôi đau bụng quá, cô có thể đưa tôi ra xe được không?” – Mặc dù rất đau nhưng anh ta vẫn không muốn làm mất đi khí chất của mình, vẫn dùng giọng nói vô cùng lịch sự.Mặc Cầm gật đầu, rồi dìu anh ta theo cửa sau đi ra bãi để xe. Xin lỗi nhá! Tôi cũng vì nhiệm vụ nên mới phải làm vậy. Cô áy náy nghĩ nhưng lại chợt nhớ ra anh ta là con trai xã hội đen nên bị thế cũng đáng.Hoàng Nhật khoác trên mình bộ vest làm cho dáng vẻ của anh ta cao, gầy nhưng không ngờ rằng anh ta lại nặng như thế hại Mặc Cầm đỡ anh ta muốn sụn cả vai.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx